The ways
of the Thus Come Ones, great immortals, are subtle, wonderful, and hear to
comprehend; not thought, they are apart from every thought: those seeking them
in seeing, can’t attain them.
They are not produced, and they are not destroyed; pure
of nature are they, and they are always still. Of people undefiled,
intelligent, and wise, they are the place of practice, of their wisdom.
Their own nature basically is empty and still; non-dual
it is, but it is also unending; when liberated and set free from all the
destinies, one dwells within the identity that is Nirvana.
They are not beginning, nor middle, nor end; they are not
expressible in words; they transcend the three periods of time; their
characteristics are like empty space.
The still extinction which the Buddhas practice cannot be
described in words. The practice of the grounds is also thus: difficult to
express, difficult to accept.
The Buddhas’ states that arise from wisdom, are not
thought and leave the path of the mind. They are not the doors of skandhas,
realms, or places: the wise know intellect does not reach them.
As the traces of a bird in empty space, are difficult to
express, difficult to discern, so, too, are the Ten Grounds’ meanings
incomprehensible to mind and thought.
They who from compassion, kindness, and the power of
vows, appear and enter the practices of the grounds; gradually reach perfection
of the mind: wisdom’s practices are not reflection’s realm.
Such states as these are difficult to perceive; they can
be known but cannot be expressed; through the Buddhas’ power they are proclaimed.
You should receive them with all reverence.
Wisdom such as this enters the practices; millions of
aeon’s speaking does not exhaust them. I now merely speak them in a general
way: the true and actual meanings are unending.
With a single mind, await in reverence, while I receive
the Buddhas’ power and speak the supreme Dharmas’ subtle, wondrous sounds, with
analogies and words appropriate.
Every Buddha’s limitless spiritual powers all come to be
embodied by me! These places are difficult to express; I shall now speak a
small portion.”
==
Đạo lớn của Như Lai
Vi diệu khó biết được
Lìa niệm chẳng phải niệm
Cầu thấy chẳng thể được
Không sanh cũng không diệt
Tánh tịnh thường vắng lặng
Người ly cấu thông huệ
Đang đi trong cảnh đó.
Tự tánh vốn không tịch
Vô nhị cũng vô tận
Giải thoát khỏi các loài
Trụ Niết Bàn bình đẳng.
Chẳng phải sơ, trung, hậu
Chẳng phải ngôn từ đến được
Vượt qua ngoài thời gian
Tướng đó dường hư không.
Cảnh giới Phật tịch diệt
Lời nói không đến được
Cảnh Thập địa cũng vậy
Khó nói cũng khó nhận.
Trí phát sanh cảnh Phật
Rời hẳn ngoài tâm niệm
Chẳng phải uẩn xứ giới
Trí biết, ý chẳng biết.
Như dấu chim bay qua
Khó chỉ cũng khó nói
Nghĩa của mười trí địa.
Tâm ý không rõ được.
Từ bi và nguyện lực
Sanh hạnh vào Thập địa
Tuần tự tâm viên mãn
Chẳng phải cảnh tư lự.
Cảnh giới này khó thấy
Biết được không nói được
Do Phật lực nên nói
Đại chúng phải kính nhận.
Cảnh giới của trí địa
Ức kiếp nói không hết
Nay tôi chỉ nói lược
Nghĩa chơn thiệt của kia.
Đại chúng cung kính chờ
Tôi thừa Phật lực nói
Tiếng pháp diệu thù thắng
Tương ưng chữ ví dụ.
Thần lực vô lượng Phật
Đều đến vào thân tôi
Nơi đây khó hiển bày
Nay tôi nói phần ít
phẩm 26:thập địa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét